Người mắc chứng khổ dâm(hay còn gọi là máu M) thường "yêu cầu"," thuyết phục" đối tác dùng nhục hình với mình khi chăn gối và có xu hướng ngày càng “tăng đô”. Nếu không được đáp ứng, họ sẽ cáu kỉnh, bực bội, mệt mỏi và không thể thỏa mãn sau cuộc yêu, lâu dài có thể dẫn đến lạnh nhạt chăn gối.
Đối với S thì những cái hôn không bao giờ là đủ. Họ cho rằng chỉ khi được nhìn những vết bầm, vết cắn, vết móng tay cào xước trên da thịt người yêu, được nghe người đó rên rỉ, thở dốc, quằn quại trong đau đớn mới là bằng chứng hùng hồn nhất chứng tỏ tình yêu. Xiết cây roi da trong tay, hội S thỏa mãn cái tôi lồng lộng của họ(1). Trong mối quan hệ SM, S đóng vai trò người làm chủ, người kiểm soát, người nắm giữ quyền lực tuyệt đối.
Ngược lại, những người có máu M lại " khao khát" sự tổn thương. Họ cần được dằn vặt thể xác. Họ "muốn" bị làm đau. Đó là cách duy nhất để hội M chứng minh tình cảm tuyệt đối, sự phụ thuộc hoàn toàn và vô điều kiện vào đối phương của mình. Khi thân thể của họ được xích chặt vào tay người yêu, họ cảm thấy hoàn thiện, trọn vẹn, và hạnh phúc.(2)
Giữa S và M là một sự gắn kết hài hòa. Người S và người M thường có thể thay đổi vai trò cho nhau. Họ hiểu rõ đối phương cần gì. S&M được xếp vào những hành vi tình dục không bình thường. Tuy nhiên, nếu đứng dưới góc độ thần kinh và tâm lý thì hành vi này bộc lộ những nhu cầu và khát khao kín đáo của mỗi người. Trong một số điều kiện sống đặc biệt như tuổi thơ dữ dội, môi trường làm việc khắc nghiệt,… một số cá nhân sẽ dần hình thành trong tiềm thức một nhu cầu được giải tỏa tâm lý thông qua bạo lực(3), đặc biệt là bạo lực trong tình dục vì đây là hoạt động đem lại hứng khởi cao nhất cho con người.